Có phải trong nhóm của mình có ai từng tìm hiểu, nghe, biết về bùa ngải bên Nhật Bản không? Mình sẽ kể câu chuyện mà mình biết. Tất nhiên, bạn có thể tin hoặc không tin, tùy duyên. Nếu bạn cũng từng trải qua trường hợp tương tự, hãy chia sẻ với mình nhé.
Năm 2020, bạn A đi xkld Nhật Bản. Nửa đầu năm, A sống chung với 2 bạn Việt Nam khác, cùng học và làm việc. Cuộc sống hàng ngày của A không có gì đặc biệt, chỉ là đi làm, học tiếng, nấu ăn, đến siêu thị và nghỉ ngơi.
Từ tháng 6/2021, A bắt đầu nghe thấy tiếng nói bên tai mỗi khi gần đến giờ đi ngủ. Đó là tiếng Nhật, giọng của đồng nghiệp, nhưng không mang ý nghĩa gì đặc biệt. Ban đầu, A nghĩ rằng mình bị ma trêu, vì A đã từng có những trải nghiệm tương tự khi ở Việt Nam. A tiếp tục ăn uống, đi làm và nghỉ ngơi như thông thường. Nhưng từ khi A làm sai một việc trong một ca làm việc, dẫn đến việc làm chậm cho một cụ bà đi ngủ sau khi đánh răng (khoảng tháng 9/2021), cuộc sống của A thay đổi khá nhiều.
Từ đó, A bị cô lập và bắt nạt tại nơi làm việc. Thậm chí, A còn bị một người Nhật gửi tin nhắn quấy rối. Điều lạ là vào ngày hôm sau, tất cả đồng nghiệp đều biết nội dung tin nhắn đó và chia sẻ với nhau, không một từ sai sót. A bị gọi làm việc, bị ra lệnh, bị thúc giục làm công việc này và công việc khác, tất cả qua tiếng nói bên tai. Đầu A xuất hiện những hình ảnh chết chóc, máu me và bạo lực. Mỗi khi A trở về phòng riêng của mình, cảm giác như bị điện giật, toàn thân đau nhức và xuất hiện những vết bầm tím dù không va chạm vào bất kỳ chỗ nào. Tiếng nói bên tai ngày càng trở nên phổ biến, gần như nghe suốt 24/24. A mất ngủ, mất ăn và giảm cân.
Vào tháng 10, A không thể chịu đựng thêm được nữa và quyết định đề nghị về nước. Sếp của A đã hỏi A xem có gì lạ gần đây. A kể về việc nghe tiếng nói bên tai và những hình ảnh trong đầu. Sếp chỉ gật đầu và nói đúng. Rồi ông ấy nói “đây là bí mật, không cho người khác biết nhé” và cho A nghỉ vài ngày. Trong ngày nghỉ đầu tiên, A bị đau tim và phải gọi cấp cứu. Sau khi khám, kết luận lại là hoàn toàn bình thường, nhưng tối đó, A lại mắc đau tim suốt đêm, sợ rằng mình sắp chết. Chiều hôm sau, sếp đã đưa A đi chơi riêng và nói rằng A biết cần làm gì sau khi trở lại làm việc (không cho A về nước).
Khi A trở lại làm việc, mỗi khi đến nơi làm, A bị đau tức như điện giật, đau đầu và mất ngủ, thậm chí không thể ăn uống. A không có sức lực để nói (trước đây chỉ bị đau khi ở trong phòng trọ). A đã yêu cầu gặp sếp riêng để đề nghị thôi việc. Nhưng sếp lại gọi điện cho một công ty khác, nói muốn giới thiệu A sang làm việc sau khi hết hợp đồng một năm. Bà sếp Nhật đưa A đi khám và cho phép A nghỉ phép đầy đủ trong khoảng hai tuần.
Trong hai tuần đó, A đã thông báo cho gia đình. Gia đình đã mua vé cho A để về ngày 15 tháng 11. Hợp đồng thôi việc đã được soạn và kí sẵn. A đã thông báo lại với sếp và giao trả tất cả giấy tờ liên quan. Sếp lại tiếp tục cho A đi khám trong thời gian đó và đã đặt lịch hẹn với bệnh viện vào ngày 18/11 (mặc dù sếp đã biết về lịch bay của A).
Trong thời gian A ở nhà chờ về nước, tiếng nói bên tai ngày càng to hơn, giống như một vết máy phát sóng cả ngày đêm. Đau đớn cũng ngày càng gia tăng và phòng A ở, cảm giác như phòng đầy điện. Chỉ sau chưa đầy 30 phút trong phòng, toàn thân A trở nên tê liệt. A quá sợ hãi và mệt mỏi, nên vào ngày 8/11, A đã đến một tỉnh khác để gặp một người bạn và xin ở nhờ cho đến khi về nước (khoảng cách địa lý từ miền Nam ra Bắc). Tối khi A đến phòng bạn, lần đầu tiên A nghe thấy tiếng Việt từ bên tai, người đó mắng A chỉ biết nói tiếng Việt, không nghe lời… A không quan tâm và đi ngủ một đêm tại nhà bạn. Sáng hôm sau, tiếng nói trong tai yêu cầu A phải về ngay. Nhưng A không về, cho đến tối thứ ba ở nhà bạn, ông quản lý của công ty đã đến đón A.
A được đưa đến một khách sạn ở tỉnh lân cận nơi A sống. Sau đó, ông ta đi đón bà sếp A. Đêm đó, A ngủ cùng bà ấy. Bà đã cho A uống một cốc nước có vị rất lạ. A uống xong, bà đeo găng tay và rửa tay (A đoán là nước pha bùa đã được đốt). Sáng hôm sau, ông quản lý và bà sếp đưa A đến Đại sứ quán Việt Nam. Đại sứ quán đề nghị đưa A đến một ngôi chùa tạm trú cho đến ngày 15/11 về nước.
Trong khoảng một tuần ở chùa, A cảm thấy như bị trói buộc, mắt mờ và không thể kiểm soát lưỡi. Một đêm nọ, A nằm, một vị sư thầy đã đặt khăn toàn thân lên A, sử dụng hương và bột gì đó rải khắp người A. A cảm thấy như có cái gì đó trói buộc tư thân mình. Trong tai, tiếng nói điều khiển suy nghĩ của A, thường nói về bà sếp và xưng A là con gái của bà… A cảm thấy mệt và ngủ thiếp đi. Từ đó, A không còn bị như vậy nữa.
Đến ngày về nước (15/11), A đã về nhà một cách an toàn. Nhưng A vẫn tiếp tục nghe tiếng nói bên tai và bị đau như bị điện giật. Lần này là cả tiếng Việt lẫn tiếng Nhật. Trong thời gian này, A đã tham gia các nhóm tâm linh trên mạng để tìm giúp đỡ. A nhờ hai người giúp đỡ. Một người ở Hồ Chí Minh đã làm lễ cúng giải hạn cho A. Người kia ở Hải Dương đã xem tình hình cho A.
Người đã làm lễ cúng cho A, chụp hình A trong những quả trứng luộc sau khi cúng. Một quả trứng đã thay đổi màu sau khi cúng, người đó nói rằng có một tà thần đang giúp đỡ. Người kia đã nhìn vào A và nói rằng A thở ra một hơi thối và có một thế tà dính theo, một nửa người, nửa thú.
Sau đó, gia đình đã đưa A đi xem bói và hỏi sư thầy ở chùa. Một thầy bói nói rằng A bị sếp người Nhật hại, mô tả cả vóc dáng của bà ấy. Sư thầy, người đã đi nước ngoài nhiều, nói rằng A có thể bị bùa sai khiến và đã cho A một quyển kinh để đọc.
Tiếp theo, A đã đi xem tử vi với một người ở gần nhà. Người đó khuyên A nên đọc kinh, ăn chay, xem kinh Phật đêm ngày và thực hiện công việc tại chùa. A đã làm theo. Sau hai tháng, A đã hồi phục và đi làm bình thường. A không còn nghe thấy tiếng nói, không còn hình ảnh trong đầu và không còn đau đớn không rõ nguyên nhân.
Dù bạn tin hay không, câu chuyện này đều nhắc nhở chúng ta phải cẩn trọng. Hãy giữ gìn sức khỏe và tinh thần, tránh xa tiêu cực. Bản thân chúng ta sẽ an lành và bình yên.
Thân gửi!
Cre – Tim Tim