Ấn tượng đầu tiên khi nghe tin Tôn Vĩnh Thành đến chính là sự ngạc nhiên. Anh ta đã mang theo nhiều món quà để chiều lòng gia đình vợ mình. Mỗi món quà đều đúng với sở thích của từng thành viên trong gia đình, khiến Lục phu nhân không khỏi cảm thán. Tuy nhiên, bà không để lộ cảm xúc ra bên ngoài, vẫn giữ vẻ nghiêm túc như trước đây.
“Con rể đến rồi à, hôm nay con thật là quan tâm khi đến nơi này để cùng chúng tôi ăn tối!” – Lục phu nhân nói chuyện với Tôn Vĩnh Thành với một giọng khách sáo, khiến anh ta cảm thấy có điều gì đó không ổn.
“Không đâu ạ, con rất vui khi mẹ mời con đến để cùng dùng bữa tối với gia đình!” – Tôn Vĩnh Thành kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Lục Đông Anh, anh ta hơi cúi người và thì thầm vào tai cô. “Tôi đã làm gì sai chứ? Mẹ em dường như không vui khi nhìn thấy tôi.”
Lục Đông Anh mỉm cười và lắc đầu, để Tôn Vĩnh Thành yên tâm dùng bữa. Tính tình mẹ cô vẫn nghiêm khắc như vậy, người ngoài nhìn vào có thể thấy Lục phu nhân không có thái độ tốt với anh ta, nhưng đối với Lục Đông Anh, anh ta thấy đó là điều bình thường.
“Con hãy ăn nhiều lên, mẹ thấy con gầy hơn so với khi ở nhà Lục rồi đấy, chồng con có cho con ăn uống đầy đủ không?” – Tôn Vĩnh Thành biết Lục phu nhân đang lục tung anh ta, nhưng anh ta không thể phản bác được. Trong thời gian anh ta đi làm nhiệm vụ, anh ta không biết Lục Đông Anh ăn uống như thế nào! Điều này chính là lỗi của anh ta!
“Con ăn không quen nên ăn ít thôi, mẹ biết Tôn gia và Lục gia khác nhau, khẩu vị của hai nhà không giống nhau, con chỉ chưa thích nghi thôi!” – Lục Đông Anh đưa ra giải thích. Nếu cô nói ra sự thật rằng cô mất ăn mất ngủ chờ đợi thư của chồng mà bị sụt cân, thì có lẽ mẹ cô sẽ đuổi Tôn Vĩnh Thành ra khỏi nhà. Với người hung dữ như mẹ cô, tốt nhất vẫn là tránh nói và kéo qua câu chuyện khác.
“Chốc nữa ăn xong, chúng con sẽ xin phép về trước nhé. Ngày mai anh ấy cũng cần chuẩn bị để đi làm nữa!” – Diễm An khó khăn lắm mới gọi được cả hai đứa về cùng một lúc. Điều này chưa từng xảy ra, vậy mà bây giờ không thể để bọn chúng dễ dàng rời khỏi đây.
Dù sao đi chăng nữa, hôm nay bọn họ nhất quyết phải hoàn thành nghĩa vụ vợ chồng, để mẹ cô sớm được ôm đứa cháu.
“Con yên tâm, tôi đã chuẩn bị mọi thứ xong rồi. Tối nay, hai đứa cứ ở đây, ngày mai chồng con vẫn có thể đi làm được!” – Lục Đông Anh thua cuộc và kéo nhẹ áo của Tôn Vĩnh Thành. Tuy nhiên, anh đã mất điểm trong mắt mẹ vợ, không thể khiến bà hài lòng thêm một lần nào nữa.
“Dạ, được, hôm nay hai đứa sẽ ở lại đây. Xin lỗi vì đã làm phiền mẹ!” – Diễm An cười trong lòng. Sau bữa tối, bà giao cho người hầu dọn dẹp phòng ngủ cũ của Lục Đông để hai vợ chồng nghỉ lại qua đêm. Bất kể như thế nào, hôm nay họ phải biến gạo thành cơm mới được!
FAQs
Đây là một số câu hỏi thường gặp về tình huống này:
1. Tại sao Lục phu nhân lại khách sáo với Tôn Vĩnh Thành?
Lục phu nhân có thái độ khách sáo với Tôn Vĩnh Thành có lẽ vì lý do riêng của bà. Mỗi người có quan điểm và cách ứng xử khác nhau.
2. Lục Đông Anh có thể giúp giải quyết tình huống này không?
Lục Đông Anh có thể hỗ trợ và giúp giải quyết tình huống này bằng cách lắng nghe và tìm hiểu ý kiến của mẹ mình. Tuy nhiên, quyết định cuối cùng vẫn thuộc về gia đình và cả hai bên.
3. Tại sao Tôn Vĩnh Thành không phản bác lại Lục phu nhân?
Tôn Vĩnh Thành không phản bác lại Lục phu nhân có thể do anh ta không muốn gây mất hòa khí trong gia đình. Anh ta có thể đang cố gắng làm quen với gia đình vợ và tìm cách tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp.
Kết luận
Đến với gia đình vợ, Tôn Vĩnh Thành đã mang theo nhiều món quà để chiều lòng mọi người. Dù có những khúc mắc và sự xuyên tạc ở gia đình, nhưng tình cảm gia đình vẫn không thay đổi. Câu chuyện tiếp theo sẽ tiếp tục vào ngày mai, khi chồng của Lục Đông Anh chuẩn bị đi làm. Hãy cùng chờ đón những diễn biến mới trong tình yêu của Thượng Tướng Đại Nhân và vợ yêu của anh ta. Hy vọng rằng mọi chuyện sẽ có hồi kết viên mãn.